Thứ Bảy, 27 tháng 4, 2013
Thương Mẹ
Trưa hè con lại về quê
Thấy Mẹ đội nón tơi xề ngóng trông
Thương Mẹ trời biển mênh mông
Mẹ ngồi uống cả cánh đồng chang chang…!
Tám mươi bảy tuổi một đời
Gom từng hạt cát đắp đàng cho con
Long đong một tấm thân mòn
Mẹ hăm hỡ nhặt trăng non đỉnh đồi
Bao giờ Mẹ ngớt mồ hôi?
Bao giờ cho Mẹ được ngồi nghĩ trưa?
Trầm luân hạt nắng hạt mưa
Con nặng ơn Mẹ mà chưa đáp đền
Để con có một cái tên
Nên Mẹ cực khổ mà quên tháng ngày
Con bốn lăm tuổi trắng tay
Thương Mẹ chỉ biết ngày ngày xót chua…/.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Con bước chân liêu xiêu
Trả lờiXóaMẹ hiên ngang chống đỡ
Lúc con buồn đau khổ
Dang tay mẹ trở che.
ảm ơn em vi rat nhieu tem vang
XóaMẹ già như chuối chín cây
Trả lờiXóaNói sao cho hết mỗi ngày nhớ mong
Con đi từ thuở ốm tong
Người lo thân gái ngóng trông ban chiều
Bây chừ công đã danh thành
Nhớ thương mẹ lắm nhưng đành ruột đau .
Cám ơn bạn dã ghé thăm và chia sẻ !
Trả lờiXóa